NGƯỜI ĐI GIEO HẠT
Em Hùng kính tặng thầy Vịnh tổ văn , khi thầy nghỉ chế độ hưu trí.
Liên Nghĩa, ngày 20 tháng 11năm 2019
Nụ cười khoe dấu chân chim
Sợi tóc điểm bạc con tim bồi hồi
Chiến tranh, khói lửa qua rồi
Bỏ làng ra phố, ươm chồi cây non
Xa trường xác lá ngủ say
Rượu mềm môi đắng mà cay mắt sầu
Bao năm xây những nhịp cầu
Người đi gieo hạt bạc đầu còn gieo.
Hồ Văn Hùng
NHỚ BÀ
( Hồ Văn Hùng )
Nhân dạy bài: Tiếng gà trưa của nhà thơ nữ Xuân Quỳnh
Hành quân chiến đấu năm nao
Nghe gà nhảy ổ, lòng sao nhớ bà
Quê nghèo tần tảo sớm trưa
Gom từng quả trứng, nắng mưa chẳng phiền
Cuối năm tết đến xuân về
Mua quần áo mới, say mê cháu cười
Bây giờ cháu đã lớn khôn
Bước chân muôn nẻo, niềm vui vô bờ
Sao thèm tiếng gọi bà ơi!
Nhớ bà chăm chút, từng đàn gà con
Vì bà cháu hứa nước non
Đánh cho tan giặc, vẹn tròn non sông.
Liên Nghĩa, tối 23 tháng 11 năm 2017
Thầy Hùng thân tặng các trò lớp 7a7
Mong các em yêu thích và học môn Ngữ văn ngày một tốt hơn.
Đời Lão Hạc
( Sáng tác nhân dạy bài Lão Hạc năm học: 2018- 2019)
Thầy Hùng thân tặng các em học sinh lớp 8a7 mong các em yêu thích môn học Ngữ văn
Lão Hạc, có một mảnh vườn
Vợ lão mất sớm, ở cùng con trai
Tình duyên, sao quá oái oăm
Đàng gái thách cưới, một trăm đồng tiền
Bần hàn, lắm nỗi ưu phiền
Con lão phẫn chí, bỏ đi đồn điền
Một năm, thấm thoắt trôi đi
Con trai bặt tín, chẳng tin tức gì
Cuộc sống, ngày một khó khăn
Lão đành bán chó, ít ăn uống dần
Chi tiêu dè xẻn lần lần
Tất cả vẻn vẻn, được ba mươi đồng
Cậy nhờ ông giáo giùm trông
Mảnh vườn xơ xác, căn nhà trống không
Suốt ngày mòn mỏi ngóng trông
Con lão đi vắng, mà không thấy về
Còn lão vào bước đường cùng
Xin ít bả chó, của nhà Binh Tư
Quyên sinh về với cõi hư
Cái chết dữ dội, xóm làng đau thương
Hôm nay, thắp một nén hương
Nhân cách cao thượng ngát hương dâng đời !
Chia tay cô Quỳnh
(Em Hùng sáng tác kính tặng cô Quỳnh hiệu trưởng trường THCS Trần phú lúc cô về hưu năm học:2018- 2019.)
Trống tan trường sao nỗi nhớ mênh mang ?
Đông gõ cửa trên từng con phố
Quỳ chớm nở dát vàng sắc nắng
Mây hiền lành lơ đễnh trôi đi
Giã từ phấn trắng bảng đen
Giã từ ánh mắt thân quen ngày nào
Ngoài kia mưa gió thét gào
Trong lòng dậy sóng cuộn trào biển khơi
Trăm năm vẫn một mái trường
Ngàn năm vẫn một con đường thủy chung.